“Sốc” với số tiền mà bác bảo vệ nhận được khi làm cho con trai

Sau khi nghỉ hưu, nhiều người chọn cuộc sống an nhàn, sum vầy bên gia đình. Nhưng với ông Trần Kiến Giang (60 tuổi, Trung Quốc), việc “ngồi yên” lại khiến ông cảm thấy trống trải, như thể mình đã bị cuộc đời bỏ lại phía sau. Quyết định đi làm bảo vệ tại công ty của con trai tưởng chỉ là tạm thời, nhưng số tiền lương đầu tiên nhận được đã khiến ông thực sự “sốc”.

Cuộc sống sau nghỉ hưu: Khi sự rảnh rỗi trở thành gánh nặng

Ông Giang từng là lãnh đạo một doanh nghiệp nhỏ, có thu nhập ổn định và khoản lương hưu đủ sống. Nhưng khi về nghỉ hưu, ông rơi vào trạng thái hụt hẫng – điều mà rất nhiều người về hưu gặp phải.

nhan-vien-bao-ve-trung-quoc
ông Trần Kiến Giang

Ngày trôi qua lặng lẽ, những người bạn cũ cũng bận bịu với cuộc sống riêng, ông cảm thấy mình “vô dụng” và mất dần ý nghĩa sống. Chính vì thế, ông muốn làm việc trở lại, không phải vì tiền, mà vì cần cảm giác được cống hiến.

Thấy cha buồn bã, người con trai đề nghị ông đến công ty mình làm công việc bảo vệ. Ban đầu, ông Giang không đồng ý – nghĩ rằng công việc này đơn giản, không xứng với vị trí từng là “sếp”. Nhưng cuối cùng, ông vẫn gật đầu – có lẽ vì muốn thử thách chính mình, hoặc đơn giản chỉ để được bận rộn trở lại.

Công việc bảo vệ: Tưởng dễ nhưng không hề

Khi bắt tay vào làm, ông Giang mới hiểu: không có nghề nào là “dễ”.

Ông phải trực 12 tiếng mỗi ngày trong căn phòng bảo vệ rộng vỏn vẹn chỉ 1,5m². Nhiệm vụ của vị trí này là luôn cảnh giác, ghi nhớ từng khuôn mặt, biển số xe, và cư xử đúng mực với khách ra vào.

Công việc lặp đi lặp lại, ít được nghỉ ngơi, đôi khi phải xử lý cả những tình huống khó lường – tất cả khiến ông thấm thía: “Không có nghề nào thấp kém, chỉ có cách con người ta làm nghề ấy mà thôi.”

Cú sốc khi nhận lương: Bài học về sự công bằng và tôn trọng

Sau một tháng làm việc nghiêm túc, ông Giang háo hức nhận lương đầu tiên. Ông đoán sẽ được khoảng 3.500 NDT (gần 13 triệu đồng) – tương đương với mức thu nhập của đồng nghiệp.
Thế nhưng, khi nhìn tin nhắn chuyển khoản chỉ vỏn vẹn 1.000 NDT (hơn 3,7 triệu đồng), ông chết lặng. Con trai ông giải thích:

“Bố là bố con, làm cho vui thôi. Đây là tiền để bố mua chút đồ ăn ngon.”

Nghe vậy, ông Giang nghẹn ngào. Ông hiểu con trai muốn thể hiện sự hiếu kính, nhưng cách làm ấy lại thiếu tôn trọng. Ông gọi điện và nói thẳng:

“Công việc là công việc, gia đình là gia đình. Con phải công bằng với tất cả nhân viên, kể cả với bố. Bảo vệ cũng đổ mồ hôi như ai.”

Sau cuộc nói chuyện, người con trai đồng ý tăng lương lên 3.000 NDT. Nhưng cuối cùng, số tiền thực nhận về tài khoản vẫn chỉ là 2.000 NDT.

Dù vậy, ông Giang không trách móc. Ông chỉ mỉm cười, bởi hiểu rằng giá trị lao động không chỉ nằm ở con số, mà còn ở cách mỗi người đối diện với công việc của mình.

Góc nhìn khác: Khi cha làm thuê cho con

Câu chuyện của ông Giang khiến cộng đồng mạng Trung Quốc tranh luận sôi nổi. Nhiều người cho rằng người con đã sai vì không công tư phân minh, coi thường công sức của cha mình.

Nhưng cũng có người nhìn nhận sâu hơn: có thể người con chưa đủ tinh tế để hiểu rằng, đối với người cha, “đi làm” không chỉ là kiếm tiền mà là tìm lại giá trị bản thân – điều mà tuổi già thường dễ đánh mất.

Ở góc độ xã hội, đây không chỉ là câu chuyện về tình cha con, mà còn là bài học về sự tôn trọng trong lao động. Khi một người cha chấp nhận làm bảo vệ trong chính công ty của con mình, đó là minh chứng cho sự khiêm nhường và ý chí – điều đáng được trân trọng hơn bất kỳ danh xưng nào.

Nghỉ hưu chứ không nghỉ sống

Sau tất cả, ông Giang vẫn tiếp tục công việc, với niềm vui giản dị mỗi ngày.

Ông nói: “Tôi từng là lãnh đạo, nay làm bảo vệ – nhưng tôi vẫn tự hào, vì mình không ngồi yên. Làm việc khiến tôi thấy mình còn giá trị.”

Câu chuyện của ông Giang là lời nhắc nhở nhẹ nhàng:

Nghỉ hưu không có nghĩa là ngừng cống hiến.

Và dù ở độ tuổi nào, sự công bằng, tôn trọng và lòng tự trọng vẫn luôn là điều đáng quý nhất trong mọi mối quan hệ – dù là giữa sếp và nhân viên, hay giữa cha và con.

Rate this post

Bài viết liên quan